sống lại cưng vợ như mạng

Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng. Tác giả: Thập Vĩ Thố. Thể loại: Truyện Ngôn Tình. Tình trạng: Đang cập nhật. Nguồn: lamnguyetminh. Thể loại: Nam sống lại, sủng ngọt sâu răng, truyện nhẹ nhàng, nữ chủ ko ngốc, diễn biến có thể hơi nhanh, HE. Số chương: 69 chương + 1 ngoại Bạn đang đọc bộ truyện Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng của Thập Vĩ Thố tại Truyenonline123.net . Bộ truyện Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng thuộc thể loại (Ngôn tình) là Sự kết hợp độc đáo của tác giả Thập Vĩ Thố, tạo nên một câu chuyện vô cũng hấp dẫn. Đọc truyện Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng full: Diệp Cửu Chiêu ngang ngược khó thuần phục trong miệng mọi người đã sống lại, đây là trở lại lúc Loan Loan vẫn còn sống sao?!Mới vừa vào đại học, Loan Loan ngộ ra một chân lý, lời đồn là không thể tin!.. Trích đoạn truyện sống lại cưng vợ cũng như mạng. Ánh bên trời tháng tám ấm rát chiếu cùng bề mặt đất, một nơi bắt đầu cây đang quật cường đứng thẳng, trên cảnh đường phố, mùi xăng dầu phần nhiều khiến con người có cảm nghĩ cực nhọc, chán ghét, trên khuôn Diệp Cửu Chiêu dắt cô rời đi, để lại bao thuốc ở chỗ Trình Trang, trong lúc ấy, Nạp Thấm có gọi đến một lần, Cố Loan Loan bẩm báo đúng sự thật. TRong chuyện này, Liễu Nghệ có sai, nhưng rốt cuộc cô vẫn không ủng hộ Nạp Thấm qua lại với một người đã có bạn gái. Recherche Site De Rencontre Gratuit En Ligne. “Mỹ nữ, cẩn thận một chút.” Đỗ Quân Khôn buông cô ta ra, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, ngũ quan đường hoàng tinh xảo, đeo khuyên tai, để lộ sự phóng túng, mắt hoa đào nhíu lại, vô cùng mê là Đỗ Quân Khôn trong mắt Diệp Gia Lâm, mặt cô ta phiếm hồng, sửa sửa tóc, ngượng ngùng nói “Cảm ơn.”“Không có việc gì.” Đỗ Quân Khôn xoay người liền đi, hoàn toàn không để trong lòng.“Ai……” Diệp Gia Lâm lên tiếng theo bản năng, thì một giọng nói khác đã cắt ngang.“Đỗ tổng! Ai da, lại được gặp mặt ngài rồi, tôi là Vương Đông Hoa của quốc tế Minh Thịnh, công ty chúng tôi mong muốn được hợp tác với Quý công ty, không biết……”Đỗ Quân Khôn ngắt lời ông “Minh Thịnh? Diệp Cửu Chiêu?”“Ai, đúng đúng đúng, là ông chủ của chúng tôi!”“Ông bảo anh ta tự tới đi.” Nói xong liền đi rồi, không cho giám đốc Vương có cơ hội giữ lại. Chưa nói đến những mặt khác, anh ta đã rất muốn hợp tác với Minh Thịnh, vì tiền đồ của công ty họ thật sự rất rộng lớn. Chỉ nói đến trang web mua sắm Kanguru’ của bọn họ, người đăng ký sử dụng vẫn luôn tăng chóng mặt, nhưng cha anh ta lại không coi trọng. Song chính anh ta đã từng vào trang web này một lần, vô cùng thích hợp với giới trẻ, đợi một thời gian nữa, để Diệp Cửu Chiêu hoàn thiện nền tảng, hậu cần thì chính là ngày trang web đó phất Quân Khôn ngồi trên ghế lái, nhất thời có chút ngây người, hợp tác với Diệp Cửu Chiêu là đôi bên cùng có lợi, nhưng không biết vì sao, anh ta lại không muốn cùng phát triển với Diệp Cửu trong xe đợi trong chốc lát, nghĩ tới cô gái khiến lòng mình quặn thắt, vô thức cay cay mắt. Đỗ Quân Khôn lắc lắc đầu, lái xe rời đi.“Đó là Đỗ Quân Khôn sao?” Diệp Gia Lâm ngơ ngác Vương cười cười, dáng vẻ như hiểu rõ, đáp “Không phải cậu ta thì là ai, dáng dấp đẹp, gia thế tốt, chưa có đối tượng, quả thực chính là con rùa vàng. Hai cô đều có cơ hội!”Mặt hai người đỏ lên, đặc biệt là Diệp Gia Lâm, hận không thể lập tức theo bên cạnh cô ta, Tùy Thiến cũng có chút dị tâm, đây là kiểu đàn ông khác hẳn với Diệp Cửu Chiêu. Anh ta càng chói mắt, giơ tay nhấc chân đều tản ra hormone nam tính mãnh ta còn rất ôn hòa, không như Diệp Cửu Chiêu, trò chuyện với anh đều phải run sợ trong lòng.……Diệp Cửu Chiêu chở người họ Cố đi về, nếu không phải nói là cưới vợ khó’, buổi chiều ở trên núi đã thiết lập “tình hữu nghị” với Cố Hoa Nhiễm, vừa lên xe, ông đã lập tức trở mặt không nhận dưới lầu nhà họ Cố, ba người kia xuống xe, Diệp Cửu Chiêu bèn nói “Có hơi muộn, chào chú dì, con liền đi trước.”Vẻ mặt anh hơi tủi hờn, lại nhìn về phía Loan Loan, trong mắt tràn đầy lưu luyến, vô thanh làm một khẩu hình nhớ nay đều không có cơ hội ở riêng với cô, trong lòng liền trống rỗng. Anh vươn tay, khởi động xe, chuẩn bị rời đi.“Ừm, hừ, này…… Đã trễ thế này, cứ ở lại đây đi.”Diệp Cửu Chiêu sửng sốt, sau đó trong mắt tràn đầy ý cười, lập tức thức thời rút chìa khóa xe, xuống xe.“Vâng, cảm ơn chú dì.”Thấy Diệp Cửu Chiêu nắm tay Cố Loan Loan, khóe miệng Cố Hoa Nhiễm giật giật, vừa rồi sao lại lắm chuyện như thế?Lên lầu, mẹ Cố lấy đồ ăn trong tủ lạnh ra để chuẩn bị nấu cơm, Diệp Cửu Chiêu liền đứng lên, nói “Con đến giúp đỡ ạ.”“Tiểu Diệp cũng biết nấu cơm sao?”“Anh ấy nấu cơm rất ngon!” Cố Loan Loan lập tức nói tiếp, vẻ mặt chờ Hoa Nhiễm “Hừ!” một tiếng, cho nên đây là sẽ ăn chực ở nhà ông dài dài à?Trong lòng Cố Hoa Nhiễm chua lè......Lần trước nữa gặp mặt thì nó đã có ý đồ quyến rũ con gái ông, lần trước gặp mặt thì đã ôm lấy, lần này.....Thì đã câu mất rồi!Mẹ Cố và Diệp Cửu Chiêu ở phòng bếp,-ll,,,ê,,,quy,,,,dônn,,,-bà chủ yếu làm việc vặt, muốn nhìn xem có phải Diệp Cửu Chiêu sẽ thật sự nấu cơm hay ông ở thành phố C cơ bản đều cưng vợ, Cố Hoa Nhiễm cũng biết nấu cơm, hai năm nay mẹ Cố mới tiếp nhận phòng bếp. Từ nhỏ đến lớn, bọn họ không hề dạy Cố Loan Loan nấu cơm, Cố Hoa Nhiễm đã từng nói qua, sẽ làm là làm cả đời, không làm cũng qua cả đời. Cố Loan Loan không biết làm rất nhiều chuyện, ở thành phố C, bọn họ muốn tìm cho con gái cái gì cũng sẽ có, khoảng cách rất gần, nhà mẹ đẻ có thể chở tại, chàng trai này là gốc Bắc Kinh, lại là con trai độc nhất, không có thành ý một trăm phần trăm thì làm cha mẹ có thể yên tâm sao đây?Hiển nhiên, Diệp Cửu Chiêu cũng biết, cho nên anh vẫn luôn tự mình phô diễn với bọn họ, giao Loan Loan cho anh thì có thể yên cơm xong, Cố Hoa Nhiễm đen mặt nhìn mẹ Cố dọn dẹp tốt phòng cho khách để buổi tối Diệp Cửu Chiêu ngủ Loan Loan về phòng tắm rửa chuẩn bị ngủ, mẹ Cố trải xong ga giường cũng đi ra ngoài, bỏ lại Cố Hoa Nhiễm trừng Diệp Cửu muốn mặt đối mặt với anh, chân thành nói chuyện với nhau, nhưng đối phương lại quá cao, mặt không khớp mặt, nhất thời liền yếu thế Hoa Nhiễm tối sầm mặt, nói “Ngồi xuống.”Hai người đều ngồi ở trên giường, Cố Hoa Nhiễm ho khan một tiếng, bắt đầu vào chính đề “Cậu là thật lòng với Loan Loan?”Diệp Cửu Chiêu gật đầu, nhìn lại ông, ánh mắt chân thành tha thiết, đáp “Cô ấy là tính mệnh của con.”“Tôi mặc kệ khi nào hai đứa mới kết hôn, cũng mặc kệ hai đứa có thích nhau bao nhiêu, chỉ có một điều, trước khi kết hôn không được ở chung, không được vượt rào.”Rồi sau đó không đợi Diệp Cửu Chiêu đáp lại, liền thở dài, nói tiếp “Hai đứa yêu nhau đến trời long đất lở, cảm thấy sẽ vĩnh viễn không xa rời nhau, nhưng thế sự vô thường, tôi chỉ là một người cha có con gái, tôi phải bảo vệ nó. Mà cậu, nếu yêu nó thì phải chừa cho nó một đường lui.”Diệp Cửu Chiêu nhẹ giọng đáp “Vâng.”Cố Hoa Nhiễm đi ra ngoài, Diệp Cửu Chiêu ngã vào trên giường, nhìn trần nhà, anh không có đường lui, anh cũng sẽ không cho Loan Loan đường lui. Cô chỉ có thể là của anh, chỗ nào cũng không thể vượt rào cũng chẳng có vấn đề gì, tháng chín tới là Loan Loan mười chín tuổi, sang năm là hai mươi, liền đi nhận giấy chứng Cửu Chiêu ở lại một đêm rồi trở về thành phố W, công ty khởi nghiệp, còn có quá nhiều chuyện. Song chính một đêm này đã hình thành danh phận cho Diệp Cửu Chiêu, anh có nhớ Loan Loan thì sẽ đến nhà họ Cố ở một nỗi tần suất ấy đã thành công làm cho Cố Hoa Nhiễm chuyển từ đen mặt sang lạnh nhạt.……“Đến Đỗ thị thế nào?” Diệp Cửu Chiêu bưng tách cà phê lên, nhấp một ngụm, nhìn về phía lão Vương, Vương nở nụ cười, cười đến mặt đầy nếp nhăn, thật sự hòa ái. “Đỗ tổng hy vọng được gặp mặt ngài, để thấy thành ý của công ty chúng ta.”Diệp Cửu Chiêu không nói gì, anh quá hiểu biết Đỗ Quân Khôn. Người này chắc chắn là biết rõ lợi ích khi bọn họ hợp tác, mặc kệ trong lòng anh ta nghĩ như thế nào, cuối cùng vẫn phải đáp ứng Quân Khôn phân chia lý trí và tình cảm quá rõ ràng, điểm này thì Diệp Cửu Chiêu anh không làm được cũng không muốn cảm và lý trí của anh đều đặt trên thân một Vương thấy anh im lặng, nhìn sắc mặt anh, lại nói “Rốt cuộc Đỗ tổng vẫn là người trẻ tuổi, tâm địa lại khá tốt,-ll,,,ê,,qquuyy,,,,don.....-Gia Lâm suýt chút nữa té ngã, vẫn là do cậu ta cứu, truyền ra là anh hùng cứu mỹ nhân’, nhân vật phong lưu danh bất hư truyền.”Diệp Cửu Chiêu hơi ngừng tay, trên mặt ẩn chứa ý cười, lại suýt quên mất cô ta.“Được, tôi đáp ứng. Hẹn Đỗ thị về thời gian đi, tôi dẫn theo Sùng Minh, Diệp Gia Lâm và Tùy Thiến qua đó.”Lão Vương cười ứng tiếng, cách ứng xử này là một môn học của cấp dưới, chỉ cần xác định được ông chủ là đáng để theo thì người ta kêu làm gì thì mình làm cái đó.……Diệp Cửu Chiêu và Đỗ Quân Khôn gặp mặt ở Đỗ thị, nhà họ Đỗ thuộc thế chủ động, Minh Thịnh thuộc về phe yếu, liền vào thế bị Quân Khôn ngồi trên sô pha, anh ta tới sớm, mặc bộ vest màu lam, thậm chí còn cẩn thận chải chuốc tóc tai, cũng không biết là muốn áp đảo Cửu Chiêu được thư ký dẫn vào, anh vẫn mặc đồ đen, đơn điệu, lạnh lùng, cũng phá lệ có ý tứ. Đỗ Quân Khôn liền đứng lên, cười chào “Diệp tổng, chào anh.”“Đỗ tổng, chào anh.”Hai tay nắm lại, đời trước Diệp Cửu Chiêu cũng đã nắm bàn tay này rất nhiều lần, buôn bán hợp tác nên khó tránh chưa từng có loại tâm tình này, Loan Loan là của anh, không có bất kỳ quan hệ gì với người đàn ông bao giờ đau lòng khi nghe anh ta nhắc về vợ mình nữa, cũng sẽ không vì anh ta xoay xoay nhẫn cưới mà tim như bị đao cắt. Loan Loan là của Diệp Cửu Chiêu anh, người đàn ông kia không có tư cách đến gần Loan Loan nửa bước.“Diệp tổng, mời ngồi.” Đỗ Quân Khôn cười đến rất sáng lạn, giống như gặp được Diệp Cửu Chiêu là thật vui vẻ.“Diệp tổng đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, vừa mới tốt nghiệp đã tự mình gây dựng sự nghiệp, thật khó lường nhỉ.”Diệp Cửu Chiêu cười đáp “Không phải Đỗ tổng cũng là vừa tốt nghiệp đã đến Quý công ty bày mưu tính kế sao!”“Không thể mạnh mẽ, liều mạng như Diệp tổng được.” Đỗ Quân Khôn tiếp tục khiêm tốn.“Hết cách rồi, không ganh đua thì sao cho người mình yêu một cuộc sống tốt đây!”Đỗ Quân Khôn cứng đờ, ngay sau đó tiếp tục cười, khen “Diệp tổng vẫn là một kẻ si tình.”Diệp Cửu Chiêu cười cười, đáp “Không có gì là kẻ si tình hay không si tình, chẳng qua chỉ trùng hợp là người tôi thích cũng thích tôi mà thôi.”Đỗ Quân Khôn hơi híp đôi mắt đào hoa, đáp lại “Vậy chúc Diệp tổng phải Hạnh phúc’ lâu một chút.”“Nhất định, nhất định. Đỗ tổng, chúng ta vẫn nên nói chuyện hợp tác đi, nghe qua ý tưởng của công ty chúng tôi một chút. Diệp Gia Lâm, đi lấy tài liệu tôi để quên trong xe lên đây.”Diệp Gia Lâm vẫn nhìn Đỗ Quân Khôn, nghe được lời này thì sửng sốt, thấy Diệp Cửu Chiêu không nhìn mình, cũng không dám lên tiếng, chậm rì rì đứng lên, miễn cường đi ra ta đi ra ngoài rồi, Diệp Cửu Chiêu và Đỗ Quân Khôn liền bàn đến chuyện hợp tác, nói trong chốc lát, Diệp Cửu Chiêu lại nói với Tùy Thiến “Thiến Thiến, rót thêm trà giúp tôi.”“À, à, à....Vâng.” Thiến Thiến? Tùy Thiến đứng lên, bị cách gọi “Thiến Thiến” này dọa cho phát sợ, luống cuống tay chân rót thêm trà cho Diệp Cửu Chiêu, không hiểu anh có ý tứ Quân Khôn thì dù bận vẫn ung dung nhìn Tùy Thiến, Thiến Thiến? Hồng nhan tri kỷ của Diệp Cửu Chiêu sao?“Thiến Thiến, cũng rót thêm cho tôi đi.” Tùy Thiến đỏ mặt, đầy mặt thẹn thùng rót thêm trà cho Đỗ Quân này, Diệp Gia Lâm đi lấy tài liệu đã quay về, thấy dáng vẻ của Tùy Thiến thì có chút tức giận, nhưng bận tâm xung quanh nên không dám nói lời này Tùy Thiến đang muốn xum xoe, lại bị hai tiếng “Thiến Thiến” làm cho phiêu du, liền nói với Diệp Gia Lâm “Để tôi đưa cho.”Đối phương hung hăng trừng mắt, tự mình đi qua, đưa cho Đỗ Quân Khôn. “Đỗ tổng ~”Tiếng kêu kia hơi nũng nịu, Đỗ Quân Khôn không có phản ứng gì, tiếp nhận, nhìn trong chốc lát, lại bàn chuyện với Diệp Cửu tiếng sau, Đỗ Quân Khôn và Diệp Cửu Chiêu đồng thời đứng lên,-lll,,êquy,,,,don,,,,nnn-lại bắt tay một lần nữa, anh nói “Hợp tác vui vẻ, chi tiết cụ thể tôi sẽ bảo bộ phận kế hoạch lại đến trao đổi.”Đỗ Quân Khôn nhìn mặt anh, đột nhiên nhớ đến một khuôn mặt nhỏ nhắn khác, cô ấy có một đôi má lúm đồng tiền mê người, mi mắt cong mắt quét đến Tùy Thiến ở bên cạnh, gọi “Thiến Thiến……”Giọng nói kéo dài, đuôi mắt lại đặt ở trên mặt Diệp Cửu Chiêu, thấy anh lộ vẻ bất ngờ, lại cười đến càng thoải mái.“Thiến Thiến, để lại cách liên lạc đi.”Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại đang suy nghĩ, Diệp Cửu Chiêu người này đã có châu ngọc còn muốn đặt một tảng đá ở bên cạnh sao?Nhìn theo bọn họ rời đi, liền cười nhạo một ra khỏi cửa lớn của Đỗ thị, Diệp Cửu Chiêu lạnh nhạt nói với hai cô gái “Tôi có việc, đi trước.”Bước nhanh rời khỏi hai người, vừa nãy xe đã chở bọn họ, anh cần phải đi rửa xe Cửu Chiêu vừa đi, Diệp Gia Lâm lập tức biến sắc mặt, bắt lấy cánh tay Tùy Thiến, ra oai “Tôi nói cho cô biết, Đỗ Quân Khôn là người tôi coi trọng, cô đừng có mà nổi lên tâm tư gì!”Lúc này Tùy Thiến đang rất vui sướng, ở trước mặt mọi người, Đỗ Quân Khôn lại hỏi cách thức liên lạc với mình, còn gọi cô ta là “Thiến Thiến”, đây là có ấn tượng tốt về cô ta sao? Hiện tại nghe Diệp Gia Lâm uy hiếp như vậy, lập tức cãi lại “Vậy phải xem bản lĩnh của mỗi người, Đỗ tổng thích ai đều không phải do cô định đoạt!”“Cô!” Thấy chung quanh có khá nhiều người, rốt cuộc vẫn là “Thiên kim nhà họ Diệp”, cô ta vẫn cần thể diện.“Tùy Thiến, chúng ta chờ xem!”Rồi sau đó ưỡn ngực, oán hận nện bước rời đi, để Tùy Thiến ở phía sau, gập di động cười ngây phần Diệp Gia Lâm? Có cái gì đáng sợ đâu, Diệp Cửu Chiêu chưa từng có sắc mặt tốt với cô ta mà. Còn em gái nữa? Ai tin?Diệp Gia Lâm trở về công ty, thật sự là khó nén được cơn giận này, cô ta không nhìn quen vẻ mặt tiểu nhân đắc chí của con tiểu yêu kia, thế nào cũng phải cho cô ta đẹp mặt!Tùy Thiến vào công ty liền thấy Diệp Gia Lâm và mấy nữ nhân viên đang nói cái gì đó, mọi người nói vô cùng hăng say, thấy cô ta bước vào liền im chắn bọn họ đang nói đến cô ta!Diệp Gia Lâm thấy Tùy Thiến thì hừ một tiếng, liếc mắt xem thường rồi rời đi. Những người khác cũng tản ra, mặt Tùy Thiến liền đỏ ngày sau đó, Tùy Thiến luôn nghe thấy người khác bàn tán sau lưng mình, hay chỉ trỏ và phớt lờ cô ta. Rất nhiều lần cô ta đều nghe thấy bọn họ nói là “Hóa ra là muốn quyến rũ đàn ông, chả trách......”“Tôi đã nói là một nữ sinh đến một công ty không đúng chuyên ngành của mình để làm việc vặt, hình như còn không có lương. Hóa ra là vì ông chủ của chúng ta thôi.”“Ai, cũng không tự soi gương xem.”“Ông chủ chúng ta là người mà cô ta có thể mơ tưởng sao?”……Tùy Thiến ngồi xổm trong phòng vệ sinh, mặt đầy lệ, cảm giác bị người cô lập thật quá khó tiếp thu rồi, cả ngày không có ai để ý đến cô ta, nhìn thấy liền tránh sao?! Cô ta thừa nhận mục đích ban đầu đúng là Diệp Cửu Chiêu, nhưng cô ta chưa làm gì cả tại cô ta thích Đỗ Quân Khôn, đối với Diệp Cửu Chiêu thì càng không có bất kỳ suy nghĩ gì! Dựa vào đâu mà bôi nhọ cô ta chứ!Đều là Diệp Gia Lâm! Là cô ta bôi nhọ mình! Ở một góc không ai thấy, mặt mũi cô ta rất dữ tợn.“Tiểu Diệp, tôi mang tài liệu đã chỉnh sửa xong đến, tôi để trên bàn cho cậu.”“Được, cảm ơn chị Hồng.”“Không có chi, chín giờ bắt đầu họp, mau mang đi đi.”“Được!”Diệp Gia Lâm nhìn đồng hồ, vừa vặn có thể đi vệ sinh rồi lên lầu, chờ lát nữa rót nước cho mọi người, còn phải đứng một lúc nhà vệ sinh, thuận tay đặt tài liệu cạnh bồn rửa tay, cài chốt cửa, khi trở ra, tài liệu đã không thấy tăm hơi! Xa xa, đám người Diệp Cửu Chiêu và Trình Trang đang đi tới, khiến cho những nữ sinh đang tập quân sự đều liên tục quay đầu lại. Bọn họ đang đi đến trại bên này, ở đó có cây đại thụ, có hai nữ sinh đang tập ở với nam sinh cấp hai ngây ngô, cũng khác với những người đã ra xã hội trải đời, nữ sinh ở đại học là giai đoạn đẹp nhất, nam sinh cũng vậy. Mang theo tinh thần phấn chấn và đầy nghị lực của người trẻ tuổi, tư thế oai hùng, khiến nhiều nữ sinh đỏ Trang còn quăng vài ánh nhìn quyến rũ, đổi lấy cái nhìn căm tức của sĩ quan huấn luyện. Những sĩ quan này vừa có người ở trường quân đội, vừa có sinh viên quốc phòng của trường. Mọi người đều rất quen thuộc với ánh nhìn căm tức đó.“Cải trắng, buổi sáng là các cậu trực ban à?” Trình Trang vỗ một bạn học đang ngồi trong đó.“Đúng vậy, sao các cậu lại đến thế?”“Xem các cậu đấy.”Nam sinh bị gọi là “Cải trắng” vừa định nói là đến xem nữ sinh ấy thì thấy Diệp Cửu Chiêu ngồi xuống, lời nói bỗng không thốt ra được.“Bọn họ còn bao lâu nữa thì nghỉ ngơi?”Cậu bạn xem giờ, đáp “Hơn mười phút nữa.”Diệp Cửu Chiêu gật gật đầu, nhìn về phía Cố Loan Loan. Cho dù mọi người đều mặc quân phục giống nhau, cô đứng trong đám người lại luôn rất khác thẳng lưng, sống lưng thon gầy giống tấm ván gỗ, luôn nhìn ra được là cô rất chăm búi lên, giấu trong mũ, một vài sợi rơi ra, vương ở bên vành tai, mồ hôi nhỏ giọt từ vầng trán cao. Eo rất nhỏ, quần hơi rộng, phái dùng thắt lưng mới không bị tụt. Diệp Cửu Chiêu hoài nghi chỉ một bàn tay anh thôi cũng đủ nắm trọn eo thon của cô. Lại từ eo nhìn lên, bộ ngực cô phát triển khá tốt, anh vội dời ánh mắt, nhìn bãi cỏ xanh mướt, thở sâu một hơi, trên mặt hơi ửng này, sĩ quan huấn luyện thổi còi báo, mọi người nghỉ ngơi mười Cửu Chiêu đặt cốc nước dâu bạc hà lên bàn, nghĩ xem làm thế nào để cho Loan Loan uống một chút, hôm nay nắng có chút gắt, anh lo cô không chịu nổi.“Em gái Loan Loan! Bên này, bên này!” Bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nam, là Tôn Hạo Loan Loan đang theo một đám người đi vào dưới bóng cây, nghe thấy có người kêu, quay đầu lại, là đàn anh khóa trên sao?Đi qua, chào “Học trưởng.” Mỉm cười với bọn họ, một đôi má lúm đồng tiền, muốn mê chết Cửu Chiêu duỗi tay sờ vào cái hộp, lại thấy trống không, người bên cạnh đã lên tiếng “Em gái Loan Loan, tới đây uống một chút nước, đừng để bị cảm nắng.”Giọng điệu của Tôn Hạo Dương rất nhiệt tình, Diệp Cửu Chiêu còn nghe thấy tiếng cám ơn của Cố Loan Loan. Vẻ mặt anh cứng đờ, liếc Tôn Hạo Dương một chìm trong nụ cười ngọt ngào của nữ sinh, Tôn Hạo Dương chợt lạnh sống lưng, cảm giác có một cơn gió lạnh buốt thổi qua.“Đàn em à, chịu nổi không?”“Nóng.” Vừa uống vừa nói bằng âm mũi, thấy bạn học đang liếc bọn họ, cô liền xua tay, ngồi cùng đám bạn bè Cửu Chiêu bị ăn bơ......******“Loan Loan, đó là Diệp Cửu Chiêu ấy, cậu quen anh ấy à?” Đường Tĩnh nhướng mày, hỏi.“Anh ấy rất nổi tiếng sao?”“Vô nghĩa, lúc học cấp 2, mình đã nghe danh anh ấy rồi. Người Bắc Kinh, mẹ hình như là người thành phố W, lên đại học liền chọn nơi cấp ưu tú, lớn lên lại đẹp trai, quan trọng nhất là có thể kiếm tiền.”Gia cảnh của Đường Tĩnh khá tốt, Diệp Cửu Chiêu tới thành phố W, ba mẹ cô đã nói qua. Tuy Diệp Cửu Chiêu không sống cùng gia đình nhưng nhà họ Diệp không để ý, nhà họ cũng có trách nhiệm chăm Tĩnh ôm cổ cô, tra hỏi “Thành thật khai báo, có phải cậu quen biết anh Diệp Cửu trong truyền thuyết không?”Cố Loan Loan chớp chớp mắt, nở nụ cười ngọt như mật, thấy đôi mắt Đường Tĩnh trừng lớn, liền nghiêm mặt nói “Khép miệng lại đi, chính là quen vào ngày khai giảng đón tân sinh viên đó.”“Diệp Cửu Chiêu đi đón người mới đến?!”Cố Loan Loan gật đầu.“A a a, vì sao mình lại đến muộn chứ!”Diêu Lâm lườm Đường Tĩnh một cái, đáp “Mình đến sớm cũng không gặp được đây.”“Loan Loan! Không có thiên lý, sao vận khí của cậu lại tốt vậy hả?!”Cố Loan Loan không biết xấu hổ đáp “Có lẽ là do mình lớn lên khá xinh đẹp chăng?”Đường Tĩnh, Diêu Lâm, Nạp Thấm……Vẻ mặt khinh bỉ.*****Ngày hôm sau Diệp Cửu Chiêu tới, không mang theo Tôn Hạo Dương, lại mang theo một cốc nước dưa hấu.“Cố Loan Loan.”Loan Loan thấy Diệp Cửu Chiêu kêu mình, hơi giật mình, đúng lúc này anh đã đi tới. Ngơ ngác nhìn anh đưa cốc nước dưa hấu qua, cô nuốt nuốt nước bọt, lập tức lắc Cửu Chiêu không nói lời nào, vẫn giơ ra, rất nhiều bạn học xung quanh đều nhìn qua, cô vội vàng nhận lấy.“Cảm.......Cảm ơn.”“Đừng uống hết trong một lần.”“À, vâng, vâng.”Lúc này Diệp Cửu Chiêu mới rời đi, cũng không đi xa, liền an vị tại lều trại của khoa Địa Loan Loan thấy mọi người đều đang nhìn mình, nghiêm mặt ra vẻ bình tĩnh, cắm ống hút vào, nghiêm trang nói với Đường Tĩnh đang há hốc mồm “Mình bảo anh ấy mang đến.”Bạn học xung quanh liền quay đầu sang chỗ khác, lúc này Cố Loan Loan mới thở ra một hơi, nghiêm túc Đá bên trong vừa vặn tan dần, uống vừa thoải mái lại không lo bị tiêu Loan Loan nhìn về phía Diệp Cửu Chiêu, yên lặng gật đầu, thầm nhủ Học trưởng tốt của Trung Quốc.“Chính là cô ấy đó.”“Dáng vẻ rất khá.”“Diệp Cửu Chiêu.......Đồ uống........”Lúc Cố Loan Loan đi lấy cơm, có một đám người bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ cô, không phải đánh giá ác ý, nhưng tò mò cũng đủ làm cho người ta ăn không tiêu.“Post Bar có bài đăng nói Diệp Cửu Chiêu tặng cậu nước trái cây, còn có ảnh chụp này.” Nạp Thấm ngẩng đầu, nói.• Post Bar Baidu Tieba là diễn đàn trực tuyến do công ty Baidu của Trung Quốc lập ra vào ngày 25 tháng 11 năm 2003. Do Baidu Tieba có thao tác đơn giản, số người tham gia đông, có sức ảnh hưởng lớn ở Trung Quốc đại lục nên đã thu hút được đông đảo cư dân mạng Trung Quốc tham gia.• Năm 2012, Baidu mở thêm phiên bản tiếng Việt dành cho thị trường Việt Nam, lúc đầu gọi là Baidu Trà đá quán, sau đó lần lượt đổi tên là Baidu Tieba và Postbar. Nguồn Cố Loan Loan mờ mịt.“Có rất nhiều bài đăng tiếp theo, mình cho cậu xem.” Nói xong cho cô xem, Cố Loan Loan nhận lấy, mười giây sau.“Cái đó......Giống như là xóa bài đăng rồi hả?” Cô đúng là chẳng nhìn thấy gì ở trên giường Cố Loan Loan nghĩ nghĩ, liền tìm số mới thêm vào kia.【 Học trưởng, cái đó, hôm nay cảm ơn ạ. 】Mới vừa xóa bài đăng không lâu, Diệp Cửu Chiêu còn đang ngồi gõ gõ đánh đánh trên máy tính, di động vang lên, liền ấn mở ra mà không thèm để ý.“Cốp!”“Anh Cửu, làm sao vậy? Di động rơi hỏng chưa?”“Không sao, vỡ màn hình thôi.” Diệp Cửu Chiêu nhanh chóng nhặt lên, Tôn Hạo Dương ghé ở mép giường cau mày. Gần đây anh Cửu khá là bất thường, màn hình di động vỡ rồi, mà sao còn vui vẻ quá vậy?Diệp Cửu Chiêu đúng là rất vui vẻ, Loan Loan gửi tin nhắn cho anh đấy!Nhặt di động lên thấy vẫn nhắn tin được, liền phản hồi ngay.【 Ừ, em thích là được rồi. 】Loan Loan lăn lộn ở trên giường một lát, nghĩ nghĩ liền đáp lại.【 Cái đó.......Về sau đừng tặng nữa.....】Diệp Cửu Chiêu nhíu mày, không có đạo lý, lúc trời nóng, Loan Loan thích nhất là nước dưa hấu mà.【 Em không thích? 】【 Không phải... Là ảnh hưởng không tốt lắm. 】Nhắn xong những lời này, Cố Loan Loan chui đầu xuống dưới gối, nhưng tinh thần vẫn quằn quại. A, a, a, có quá bất lịch sự hay không!Lúc cô còn đang rối rắm, đối phương lại gửi tin đến.【Ảnh hưởng cái gì? 】Loan Loan càng rối rắm, trả lời thế nào đây, thế nào đây?! Chẳng lẽ lại nói là sợ fan của anh lén xử lý em à?Diệp Cửu Chiêu biết sự ảnh hưởng mà cô đang nói là cái gì, sống lại một đời, ngay cả những điều nhỏ nhặt đó đều phải hiểu. -ll... anh quá nhớ cô, muốn gặp cô, muốn mang nước trái cây cho cô, muốn lau mồ hôi, muốn kéo cô vào dưới tán cây....Thấy cô không nhắn tới, Diệp Cửu Chiêu lại nhắn thêm một câu.【 Ngày mai anh không đưa đồ nữa, muốn cái gì thì bảo anh, anh mang qua cho em. 】Rốt cuộc vẫn luyến tiếc khiến cô khó xử.【 Vâng, vâng, được. Cảm ơn Học trưởng QAQ】Thấy chuỗi biểu tượng ở đăng sau, Diệp Cửu Chiêu bật cười. Vào thời điểm này, Loan Loan sống rất tốt, nụ cười là thật lòng, là nụ cười mà ở kiếp trước anh đã mong nhớ nhiều năm, không phải nụ cười khiến anh đau nhức con này, anh sẽ không cho Đỗ Quân Khôn có cơ hội đến thương tổn cô nữa!Bên này, vừa tắt máy, Cố Loan Loan liền lật vài cái ở trên giường. A a a!“Loan Loan? Cậu bị sao thế?”Cố Loan Loan đột nhiên ngồi dậy, nhìn về phía Đường Tĩnh ở đối diện vừa hỏi cô.“Mình hoài nghi Diệp Cửu Chiêu có ý với mình.” Cô nghiêm trang Tĩnh lườm cô một cái, nói “Đi ngủ sớm một chút đi, đừng có nằm mộng nữa. Chỉ đưa một cốc nước trái cây thôi, mơ đẹp gì vậy?”Cố Loan Loan “……”Đối diện lại nói “Kiểu người như Diệp Cửu Chiêu sẽ vừa gặp đã yêu’ cậu sao? Mình còn nghi ngờ anh ta không thích con gái ấy!”Cố Loan Loan “……”******Mấy ngày sau, Diệp Cửu Chiêu thật sự là im hơi lặng tiếng, Cố Loan Loan thở phào một hơi, cuối cùng chuyện này cũng trôi quân huấn kết thúc liền đến hội tiết sáng sủa, vạn dặm không mây, phía trên sân thể dục, trong, ngoài đến vài tầng người, ríu rít vây xem, còn kích động hơn cả tân sinh viên đang diễu hành ở phía Loan Loan là người đứng đầu hàng ngũ, quân trang mặc ở trên người cô, vô cùng đẹp mắt.“Đàn em Loan Loan thật xinh đẹp.” Tôn Hạo Dương nhìn phía dưới cảm thán, Diệp Cửu Chiêu liền nhíu Trang còn gật gật đầu, đáp “Thiết kế trang sức một, Nghệ thuật Truyền thông hai, còn có Cố Loan Loan, là Tứ Đại Kim Hoa của lần này.”Diệp Cửu Chiêu càng nhíu chặt mày, kiếp trước, anh không biết có “Tứ Đại Kim Hoa” gì gì đó hay không, nhưng Cố Loan Loan vẫn luôn rất chói đó anh hẳn là có biết, nhưng sau khi tốt nghiệp, Lý Dịch đã nói cho anh biết, Cố Loan Loan và Đỗ Quân Khôn đã ở bên đó anh tức giận, từ chối tất cả những tin tức có liên quan đến cô, thế cho nên, gặp mặt lần nữa là trong hôn lễ của cô tại nhớ lại, cơn giận khi đó, chỉ đơn giản là cầu mà không được làm nảy sinh oán hận mà thôi.“Chính là bạn kia, người thứ nhất, thấy không?” Phía sau còn có người đang chỉ về phía Cố Loan Loan, Diệp Cửu Chiêu nhíu mày đến kẹp chết được muỗi rồi. Loan Loan của anh quá được hoan nghênh......Cố Loan Loan Kim hoa được hoan nghênh đang nghiêm túc tiến đến phía trước mặt sĩ quan huấn luyện, sắp đến gần chỗ bọn thành hàng, mọi người bước đều đi lên phía trước, Cố Loan Loan cất giọng trong trẻo hô hiệu lệnh, Diệp Cửu Chiêu nghe mà có chút si hình của bọn họ khá tốt, khi đi ngang qua lễ đài, lãnh đạo gật gật đầu, sĩ quan huấn luyện lập tức nở nụ cười vừa nhiên, cô bạn đi bên cạnh Cố Loan Loan cũng là người đứng đầu hàng, dùng sức nhấc chân, vướng phái chân mình, ngã về phái cô. Mà đầu Cố Loan Loan đang hướng về phía lễ đài, nên không thấy được phía bên Cửu Chiêu căng thẳng trong lòng, phản xạ có điều kiện di động bàn chân. Contents1 Giới thiệu Truyện Sống Lại Cưng Vợ Như Các chương mới nhất2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng “cập nhật ngày 12/06/2023“ Trọn bộ Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Thể loại Nam sống lại, sủng ngọt sâu răng, truyện nhẹ nhàng, nữ chủ ko ngốc, diễn biến có thể hơi nhanh, HE Số chương 69 chương + 1 ngoại truyệnRaw nhờ một người em tìm choEditor lamnguyetminh Trong mắt mọi người thì Diệp Cửu Chiêu là con người ngang ngược khó thuần phục nhưng nay lại được sống lại,vào khoảng thời gian khi Loan Loan vẫn còn sống sao?! Khi Loan Loan mới vừa học đại học thì cô đã ngẫm ra được một chân lý đo là lời đồn không thể tin! Bằng không vì sao nghe nói nam thần Diệp cao cao tại thượng, ít khi nói cười lại dùng ánh mắt bức người nhìn mình hàng ngày chứ? Đây là chuyện về một vị nam thần không phải kẻ cặn bã, sống lại liền yêu thương cô gái đã bỏ lỡ ở kiếp trước. Anh đi học, chạy bộ, ăn cơm cùng em. Em khát anh rót nước cho em, em đói bụng anh sẽ nấu cơm cho em, em mệt nhọc anh sẽ ôm em ngủ. Em bị bệnh anh cõng em đến bệnh viện, em mệt mỏi liền dựa vào người anh…… Loan Loan, chỉ xin em cho anh cơ hội yêu em thật tốt! Trước khi sống lại, Diệp Cửu gia làm người ta nghe tiếng đã sợ vỡ mật. Sau khi sống lại, Diệp Cửu gia giống như thu hết gai nhọn, trở nên dịu ngoan thuần lương. Nhưng chỉ cần có người tới gần Cố Loan Loan, anh liền biến thành đao nhọn, luôn luôn phòng bị. P/s Văn sủng, ngọt ngọt ngọt, không ngược nữ chủ, hơi ngược tâm nam chủ. * Nhận xét tác phẩm Diệp Cửu gia ngang ngược khó thuần phục trong miệng mọi người đã sống lại, trở về tám năm trước, lúc đó đối tượng thầm mến còn chưa gả cho nam cặn bã….Biết trước tương lai, bảo vệ người yêu trong lòng, yêu chiều cả đời. Toàn văn dùng ngọt, sủng làm cơ sở, xen kẽ báo thù, tác giả hành văn giỏi giang, tình tiết đặt ra trầm bổng, giàu có thú vị, đáng giá để đọc. Các chương mới nhất Chương 40 Ám ảnh trước hôn nhân và lo lắng sau hôn nhân Chương 39 Tìm kiếm nóng Danh sách chương Chương 1 Sống lại Chương 1-2 Sống lại 2 Chương 2 Khẩu vị kỳ quái Chương 3 Nghiện thuốc lá Chương 4 Tứ Đại Kim Hoa Bốn đóa hoa đẹp Chương 5 Trợ lý lớp Chương 6 Du lịch tự túc Chương 7 Trưởng thành Chương 8 Nguy hiểm Chương 9 Cuba Chương 10 Thi đấu bóng rổ Chương 11 Thi đấu bóng rổ 2 Chương 12 Leo cửa sổ Chương 13 Lưu Nham Thạch Chương 14 Hoa quế Chương 15 Đố kỵ Chương 16 Quỳ xuống Chương 17 Anh yêu em Chương 18 Hôn một cái Chương 19 Ghen Chương 20 Quán cũ Chương 21 Thích! Chương 22 Bạn gái Diệp Cửu Chiêu Chương 23 Hoá thạch Chương 24 Nam thần Diệp từng nói chuyện yêu đương sao? Chương 25 Tôi tên Đỗ Quân Khôn Chương 26 Diệp Gia Lâm Chương 27 Chó cắn chó Chương 28 Con rể Chương 29 Danh phận Chương 30 Không bẩn, rất thơm Chương 31 Đồ vô lương tâm Chương 32 Ngâm suối nước nóng Chương 33 Hoa khôi ngành địa chất Chương 34 Bão cát Chương 35 Cửa hàng đồ tình nhân Chương 36 Weibo Chương 37 Sinh non Chương 38 Kết hôn Chương 39 Tìm kiếm nóng Chương 40 Ám ảnh trước hôn nhân và lo lắng sau hôn nhân Trọn bộ Truyện Sống Lại Cưng Vợ Như Mạng “cập nhật ngày 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment Ba mẹ Diêu Lâm đã tới, dẫn cô ấy đi ra ngoài, Cố Loan Loan ở một mình trong phòng, liền lau bàn, dẹp gần xong thì Diệp Cửu Chiêu và Tôn Hạo Dương khiêng một cái bao dứa lớn đi vào, tay bên kia còn xách một cái túi nhỏ. Tôn Hạo Dương hất tóc, chạy thẳng vào phòng vệ hè này đúng là nóng muốn đòi mạng Cửu Chiêu cũng ra không ít mồ hôi, đứng ở dưới quạt nghỉ một chút. Một năm này toàn bộ trường đại học ở thành phố W đều chưa được trang bị điều hòa, mọi người đều cùng nhau chịu cái nóng cực điểm dày Loan Loan đưa khăn giấy cho bọn họ, Tôn Hạo Dương hất nước trên đầu, mắng “Mợ nó, bên ngoài muốn nướng chín người rồi.”“Xì.” Loan Loan bị biểu cảm của anh ta chọc cười, Tôn Hạo Dương nhướng mày.“Em đừng không tin, mấy hôm trước, một nữ sinh của trường chúng ta bị cảm nắng ngất xỉu trên nền xi-măng. Đưa đi bệnh viện, là bị phỏng đấy!”Cố Loan Loan mở to hai mắt nhìn anh ta, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Diệp Cửu Chiêu nhíu nhíu mày, lần đầu tiên cảm thấy, Tôn Hạo Dương khá là chướng mắt!Diệp Cửu Chiêu mở túi ra, hỏi “Em có mang ga trải giường, vỏ chăn không?”Cố Loan Loan gật đầu, vội mở vali, -ll..quy,,,y...do,,,nnnn-Diệp Cửu Chiêu lôi chăn từ trong túi ra, rồi bước lên trải giường chiếu. Lúc này, không chỉ có Cố Loan Loan mở to hai mắt, ngay cả Tôn Hạo Dương cũng sợ ngây người. Anh Cửu, đột nhiên nhiệt tình như vậy à?“Em, em, để tự em làm đi.”Tôn Hạo Dương phản xạ có điều kiện đứng bên anh Cửu, lập tức nói “Đã nói “Đưa Phật đến tận Tây Thiên”, anh thân là Học trưởng tốt, nhất định phải khiến đàn em cảm nhận được sự ấm áp như gió xuân của bọn anh!”“......”Vậy là đành trơ mắt nhìn Diệp Cửu Chiêu leo lên trải ga giường, còn mắc màn cho cô anh xuống, đã toát mồ hôi, thời tiết này vừa vận động một chút đã ra đầy mồ hôi, cô ngồi trước quạt ở phía dưới, thân thể lại khô thoáng. Nếu không phải việc quan trọng, thật đúng là muốn bất Cửu Chiêu lau mồ hôi, đôi má anh hơi đỏ hồng, mồ hôi rơi xuống từ trên dạng của chàng trai trắng trẻo thoạt nhìn luôn rất sạch Loan Loan vội quay mặt đi, anh mở một cái túi khác ra, dặn “Cái này là quạt điện cỡ nhỡ, em có thể đặt ở trên bàn, phía trên có cái kẹp, cũng có thể kẹp ở đầu giường.”Dưới ánh mắt kinh ngạc của cô, anh liền đặt nó lên bàn, lại lấy ra một cái nhỏ hơn, nói tiếp “Đây là quạt sạc pin, kỳ quân huấn có thể mang theo. Không được quạt thẳng vào người, dễ bị cảm lạnh.”“Này......”Không cho cô cơ hội nói chuyện, lại tiếp tục “Đây đều là khóa trên để lại, em cứ dùng đi, trong ký túc xá của chúng ta đều có.”“À? Vậy cảm ơn...”Nhìn nhìn bốn phía, Diệp Cửu Chiêu thật sự không tìm thấy lý do lưu lại, đành nói “Anh tên là Diệp Cửu Chiêu, khoa Địa chất, năm tư. Có việc gì em có thể tìm anh.”Nói rồi lấy di động ra, hỏi “Em có di động không?”Cố Loan Loan vội gật đầu, lấy di động của mình ra, chiếc điện thoại nhỏ nhắn kia ở trên tay Diệp Cửu Chiêu tạo thành sự đối lập rõ phải ba không mua cho cô, -L,llle,,,quy,,,,don......-là cô cảm thấy không cần thiết thôi. Đầu năm nay, di động bắt đầu phát triển, sự chấp nhất của mọi người với nó còn không bằng thế hệ đổi số điện thoại, Diệp Cửu Chiêu liền chuẩn bị rời đi. “Anh đi rồi, em, tự em phải chú ý nhiều hơn.....”“À, à, vâng.....” Rồi sau đó hai người rời đi trong ánh mắt vô cùng cảm kích của Cố Loan xuống lầu.“Anh Cửu! Cậu có vấn đề.”Diệp Cửu Chiêu bình tĩnh nhìn về phía anh ta, một đôi mắt bình thản không gợn sóng, hỏi “Vấn đề gì?”“Nói, vì sao cậu đối xử với cô bé ấy tốt như vậy?!”“Không phải cậu nói để cho đàn em cảm nhận được sự ấm áp như gió xuân của chúng ta hay sao?”“......”Trong lòng Diệp Cửu Chiêu lại chẳng hề bình tĩnh như biểu hiện của anh, tim đập thình thịch, anh đã gặp được Loan Loan!Lúc này Loan Loan còn chưa lâm vào đau khổ trong tương lai như kiếp trước, trên mặt cô vẫn luôn mang theo nụ cười. Đời trước là nụ cười gượng ép, còn đời này là tràn đầy tinh thần phấn trước, đợi đến khi anh biết là mình yêu cô thì đã quá muộn, đời này, anh đã quen cô ngay ngày đầu tiên cô bước chân vào trường đại học. Vận mệnh, cũng nên xoay chuyển theo hướng khác đi thôi......“Anh Cửu, các cậu đưa đàn em đi mà sao về muộn vậy? Bọn mình đã về được hơn nửa tiếng rồi.” Vừa về ký túc xá, Trình Trang đã kêu lên hỏi bọn họ. Diệp Cửu Chiêu nhướng mày, mở tủ lấy quần áo, chuẩn bị thay đồ.“Chúng mình là để cho em gái Loan Loan cảm nhận được sự ấm áp như gió xuân ấy.” Tôn Hạo Dương làm dáng vẻ khoa trương, Diệp Cửu Chiêu hơi ngừng tay, lần đầu tiên cảm thấy, kẻ có đầu óc đơn giản đôi khi cũng không tệ.“Woa, hâm mộ các cậu, Cố Loan Loan thật sự xinh đẹp. Tùy Thiến ở đại học D cũng coi như là khá, đáng tiếc mẹ em ấy, quá phiền...”Còn chưa nói hết, quay qua thấy Diệp Cửu Chiêu đang thay quần áo, cực kỳ hâm mộ nói “Anh Cửu, dáng người cậu thật hoàn hảo......”Nghe được lời này, Diệp Cửu Chiêu đột nhiên ngừng lại, tay cầm quần áo giơ ở giữa không trung. Loan Loan hình như không quá thích đàn ông thư sinh, vì Đỗ Quân Khôn trông khá là săn chắc phải anh nên bắt đầu rèn luyện hay không? Cơ bụng tám múi?Thay quần áo xong, anh liền đi ra ngoài. “Anh Cửu, cậu làm gì thế? Trời nắng như vậy mà.”Diệp Cửu Chiêu xua xua tay, bước chân không ngừng. Sống lại một đời, không chỉ cho anh có cơ hội gặp lại Loan Loan, mà còn vô số những thương nghiệp kia và quyền, là phải có.******Lúc Loan Loan đang ở ký túc xá sắp xếp đồ đạc, lại có thêm môt người đến. Cô gái này cao chừng 1,75m, khỏe mạnh, thoạt nhìn hơi hung mẹ cô ấy đi theo phía sau, đều có thân hình cao nhiệt tình, nở một nụ cười rạng rỡ, lớn giọng, cởi mở nói “Bạn học, xin chào, mình tên là Nạp Thấm.”“Mình tên Cố Loan Loan.”Nạp Thấm nở nụ cười, ba mẹ cô cũng cười ấy và mẹ liền thu dọn, mấy người câu được câu chăng với Cố Loan Loan. Nạp Thấm đến từ Mông Cổ, dân tộc Mông Cổ, cũng là lần đầu tiên đi xa nhà, tính cách cả nhà đều thẳng Nạp Thấm đi qua vỗ bả vai Cố Loan Loan, dùng tiếng phổ thông ngọng nghịu nói “Ăn nhiều một chút, thịt dê, thịt dê, cao lớn, cao lớn.”Cố Loan Loan giựt giựt khóe miệng, ở phía nam, cao 1,65m là khá phù hợp, được không?!Đại khái là ba Nạp Thấm nghĩ Cố Loan Loan bị suy dinh dưỡng, liền kéo hai cái hòm lớn, cho cô một túi thịt dê lớn. Cố Loan Loan ngượng ngùng, nhưng thấy ông trừng mắt, một người đàn ông cường tráng cao1,9m, trừng người đến sởn tóc gáy, đành phải nhận thật sự không có suy dinh dưỡng! Cháu khá hài lòng với vóc dáng của mình đấy!Cô gái cuối cùng là người địa phương, khách quan mà nói là tới chậm một chút, tên Đường Tĩnh. Nói chuyện hơi sắc bén, cũng rất thẳng thắn, cao chưa đến 1,6m, là cô gái nhỏ nhắn xinh xắn của phương Loan Loan nhìn người đàn ông Mông Cổ vạm vỡ kia ôm con gái rượu khóc rồi lau nước mắt, liền hơi đau đầu. Tuy ba rất yêu cô nhưng biểu đạt rất hàm súc, kiểu ôm đầu khóc rống này, vẫn là lần đầu tiên được trông vợ chồng kia khóc đủ rồi, liền chuyển hướng sang Cố Loan Loan, nói “Cô bé, hãy giúp chúng tôi, chăm sóc cho con gái tôi một chút, nó còn nhỏ lắm.”Loan Loan nhìn cô bạn có thân hình khỏe mạnh, rưng rưng gật đầu, đáp “Vâng.”*********“Loan Loan!” Diệp Cửu Chiêu bừng tỉnh từ trong mộng, bật ngồi dậy, sống lưng lạnh buốt, lỗ chân lông thít chặt, lông tơ dựng lại mơ thấy mộ phần lạnh lẽo của Loan chín, ban đêm cũng khá oi bức, bên ngoài đén đóm sáng ngời, ba người khác trong phòng vẫn ngủ say, chăn bị đá ra khá Cửu Chiêu nhẹ chân nhẹ tay, lặng lẽ đi ra giờ sáng, anh xuyên qua rừng cây,-,,,...lllq,,,,uuy,,,do,,,,- bên trong truyền đến từng tiếng côn trùng kêu vang. Từ sân thể dục đi về bên tay phải, mấy khu ký túc kia chính là chỗ Cố Loan Loan ngồi trên ghế dài bên ngoài, nhìn tòa nhà đó, tay sờ trong túi quần, lại không sờ được bao thuốc lá quen trước, lúc Loan Loan đi rồi, anh liền nghiện hút thuốc, hương vị nicotin có thể đổi được một giây tỉnh táo. Nhưng vào giờ khắc này, anh mới có một xúc cảm chân thật nhất, anh đã trở lại!Trong miệng hơi khô, trong lòng cũng có vài phần ngứa ngáy. Sống lại lần nữa, mặc dù vào lúc anh chưa bị nghiện hút thuốc, nhưng vừa nghĩ đến Loan Loan, trong lòng liền bị đốt đến hoảng sợ, đứng ngồi không Cửu Chiêu nghĩ, một cửa ải khó khăn khác của đời này, có lẽ là nghiện hút sáng, trên ghế dài, ngồi lâu lại cảm thấy hơi lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn về phía tòa nhà năm tầng, trong lòng chậm rãi bình tĩnh đã trở lại, Loan Loan vẫn còn sống.********Buổi tối, một ngày trước quân huấn.“Đẹp không?” Đường Tĩnh giật nhẹ quân trang, nhìn về phía Diêu Lâm.“Đẹp đẹp, cậu đẹp nhất.” Lườm một cái, cô bạn này thử quân trang đến tận đêm luôn Tĩnh nhướng mày, quân huấn cũng được, nhưng không thể xấu xí trong lúc quân huấn được.“Loan Loan, cậu thấy sao?”“Đẹp đẹp.” Cũng không ngẩng đầu lên, tay lại lật một trang sách.“Cố Loan Loan, cậu thật tâm một chút đi!” Đường Tĩnh dậm chân, mắt Cố Loan Loan lộ ra từ đằng sau chiếc kính mắt, chiếc kính trượt xuống sống mũi. “Cậu rất đẹp, thật đấy.”“Cố Loan Loan!”Ba người cười ha ha, Nạp Thấm ngồi bên cạnh Loan Loan, dời mắt khỏi di động, di động của cô còn cao cấp hơn của Loan Loan.“Cậu đọc sách gì thế?”“《Lễ tang 》” Lúc học cấp hai, không được đọc loại tiểu thuyết này, cấp ba phải học tập chăm cũng không thể xem. Hiện tại vừa lên đại học, liền có chút mê mẩn.“Các cậu thật là, ngày mai là kỳ quân huấn rồi, còn không sắp xếp một chút à.” Đường Tĩnh bĩu môi, Cố Loan Loan sinh ra là để đả kích người, tùy tiện ăn mặc còn đẹp hơn cả người ăn vận tỉ nay, ngày 15 tháng 9, sáng sớm, ánh dương đã lộ diện, chứng tỏ hôm nay là một ngày nắng ráo. Radio phát bài “Mặt trời không bao giờ dập tắt”, bày tỏ lời chúc mừng của đàn anh, đàn chị đối với tân sinh Loan Loan đứng trong hàng ngũ theo mọi người, từng giọt mồ hôi chảy xuống, lúc này đang đứng trong tư thế quân nhân, vẫn còn chịu đựng được.“Nữ sinh khoa Môi trường được hẳn một đội, khoa chúng ta cùng khoa Tài nguyên, Công trình mới được một đội,-ll..,,,quy,,,,do,,,nnnnn-người so với người, thật là tức chết mà.” Một bạn học khoa Địa chất ngồi trực ban trong lều, nói chuyện với nam sinh bên cạnh.“Không phải toàn là như thế sao? Ai, cậu xem kìa, xinh đẹp đấy!”“Ai?”“Hàng thứ hai đếm ngược lên, người thứ ba.”“Ừ, tàm tạm, không bằng người đầu tiên đếm từ dưới lên.”“Nói thừa, mình cũng không mù, nhưng cấp bậc đó là cấp mình có thể mơ tưởng à? Theo đuổi được người thứ ba là đủ rồi.........”“Hì hì, không thử xem sao......Hả? Sao đám người Diệp Cửu Chiêu lại đến vậy?” CHƯƠNG 1 SỐNG LẠI Editor lamnguyetminh Nguồn diendanlequydon Ánh mặt trời tháng tám nóng rát chiếu trên mặt đất, một gốc cây vẫn quật cường đứng thẳng, trên đường phố, mùi xăng dầu đều khiến người ta có cảm giác nặng nề, chán ghét, trên khuôn mặt người qua lại đều có vẻ mất kiên nhẫn. Cái tháng tám đáng ghét này! Thái dương nóng rát, lóa mắt bị bức màn che ở bên ngoài, cục nóng điều hòa ở bên ngoài rung lắc kêu rè rè. Phòng bệnh cao cấp trên tầng cao nhất cách âm rât tốt, bên trong lặng yên không một tiếng động, an tĩnh. hát hiện có một người đàn ông đang nằm trên giường, một đôi mày kiếm thoạt nhìn có chút hung ác, đường cong khuôn mặt góc cạnh, gương mặt tái nhợt lại lộ ra vài phần yếu ớt. Anh chau mày, run rẩy một chút, đột nhiên ngồi dậy, đôi mắt tinh mở ra, không có thần thái như trong tưởng tượng, ngược lại lộ ra vẻ tĩnh mịch khiếp người …… Diệp Cửu Chiêu nâng tay lên, xoa xoa huyệt thái dương, lúc hạ xuống lại chợt sửng sốt. Không thể tin mở to hai mắt, trong tầm mắt, một đôi tay sạch sẽ, không có đeo nhẫn, cũng không có vết cắt, thậm chí đến cả miệng vết thương cũng không có…… Anh còn đang ngẩn người, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, người tới tóc đen nhánh, dáng vẻ trung niên. Trong tầm mắt, Diệp Thế Sâm trẻ tuổi đáng sợ, đằng sau có một cô gái ăn vận xinh đẹp, đồng tử Diệp Cửu Chiêu co rụt lại, mang theo hận ý. “Cửu Chiêu, con tỉnh rồi?” “Anh Cửu….Sao lại đột nhiên hôn mê chứ?” Diệp Gia Lâm tiến lên đây, nháy đôi mắt, lấy lòng hỏi. Diệp Cửu Chiêu nắm chặt tay, thở ra một hơi thật sâu, Diệp Gia Lâm cũng là bộ dạng lúc trẻ. Nhéo chặt mu bàn tay, dời tầm mắt, sợ chính mình vừa lơ đãng liền ra tay với cô gái ở trước mặt này. Diệp Cửu Chiêu không để ý tới cô ta, chỉ nhìn về phía Diệp Thế Sâm, hỏi “Ba, ba không bận sao?” Diệp Thế Sâm cũng không thèm để ý con trai tỏ ra lạnh lùng với Diệp Gia Lâm, chỉ cười nói “Ngày mai là sinh nhật hai mươi hai tuổi của con,–ll,,,,qlll,,,don,,,,,,—ba có bận thế nào cũng phải dành thời gian ăn sinh nhật cùng con chứ.” Hai mươi hai tuổi? Diệp Cửu Chiêu sửng sốt, mười năm trước? Anh thật sự đã trở lại?! Diệp Gia Lâm đứng ở một bên, mắt ửng đỏ, Diệp Thế Sâm vừa nói xong, cô ta liền muốn tiến lên, đáng tiếc Diệp Cửu Chiêu đã nằm xuống, đưa lưng về phía bọn họ. Diệp Gia Lâm chỉ có thể bĩu môi đi ra ngoài. Hôm nay anh Cửu bị làm sao vậy? Bọn họ đi rồi, Diệp Cửu Chiêu đột nhiên nhảy dựng lên, đi vào toilet, nhìn gương, đôi tay run run, nâng lên……Vuốt mặt chàng trai trẻ tuổi trong gương, lẩm bẩm “Loan Loan, anh đã trở về……” …… Hôm nay, ngày tám tháng chín. “Anh Cửu, sao cậu lại tới đây?” Tôn Hạo Dương có chút giật mình, Diệp Cửu Chiêu chưa bao giờ tới ký túc xá của trường cả, chiếc giường kia vẫn luôn trống không. Nhìn rương hành lý của cậu ta, vị nam thần này muốn trọ ở trường à? Vậy chẳng phải thời gian ở trường sẽ nhiều hơn sao? Diệp Cửu Chiêu gật đầu, nghiêm túc trải giường chiếu, Tôn Hạo Dương nhíu nhíu mày, sao anh Cửu giống như càng trầm tĩnh hơn vậy? “Á, anh Cửu?!” Trình Trang bổ nhào qua, Diệp Cửu Chiêu né ngay, chau mày, lúc trẻ Trình Trang thật là sinh động. Mặc kệ khuôn mặt lạnh của anh, Trình Trang nhảy dựng lên, chàng trai cao 1m8 thoạt nhìn rất tuấn lãng. “Anh Cửu, trọ ở trường à?” Diệp Cửu Chiêu gật đầu, Trình Trang liền hoan hô, người cuối cùng của phòng này, Lý Dịch cũg tiến vào. “Anh Cửu, sao năm cuối lại muốn ở trọ trong trường thế?” Thấy cậu ta, Diệp Cửu Chiêu nhất thời thất thần, -ll,,q,,,uy,,,don,,,,,anh nhớ đời trước, khi Loan Loan vừa mất, người này đã khóc rống đến tê tâm liệt phế. Cậu ta cũng thích Loan Loan…… “Này, anh Cửu, cậu thu dọn trước đi, mình phải đi đón người mới đến đây.” Sau đó đôi con ngươi của Tôn Hạo Dương đảo tròn, nói tiếp “Xem có em gái năm dưới nào không!” Diệp Cửu Chiêu dừng tay, ngón tay thon dài cầm góc chăn hất lên, gấp thành hình dài ngay ngắn, xoay người lại, nói “Mình và cậu cùng đi.” “What?” Diệp Cửu Chiêu nói xong bước ra ngoài trước, Trình Trang chớp chớp mắt to, huých tay Lý Dịch một cái. “Anh Cửu đó hả?” “Mình cũng cảm thấy cậu ấy bất bình thường……Giống như, giống như càng…… Càng……” Tôn Hạo Dương cau mày, càng không nói ra được. “Có khí thế!” Lý Dịch tiếp lời. Hai người gật đầu, đúng, có khí thế, thoạt nhìn có chút dọa người…… “Đi đi đi, đuổi theo, mình cũng đi!” “Đi! Đi xem thôi.” …… “Ơ, này này, cháu cũng đến đại học D hả?” Bên giường đối diện, người phụ nữ trung niên to mồm hỏi, giọng điệu rất là kích động. Con gái bà ấy xấu hổ cười cười với Cố Loan Loan, vẻ mặt rất bất đắc dĩ. Cố Loan Loan cười đáp lại, nếu không phải vì thân thể ba cô không tốt, người ba coi cô như cô công chúa nhỏ kia, sao có thể để cho cô một mình tới nơi đất khách. Thân thể ba cô không khỏe là từ sau khi cô nhận được giấy báo trúng tuyển,–ll,,q..don,,,— bằng không cô nhất định sẽ không rời khỏi tỉnh S, tới một nơi khác học hành. Lắc đầu, nâng cao tinh thần, cười nói với người phụ nữ trung niên kia “Vâng, cháu cũng đến đại học D.” “Ái dà, thật trùng hợp, chuyên ngành gì thế?” “Thuỷ văn địa chất.” “Ai da, con gái dì cũng là thuỷ văn địa chất! Thật là quá khéo.” Nói xong vươn tay nắm chặt tay Cố Loan Loan, vẻ mặt thân mật, hỏi “Con gái tên là gì?” “Chào dì, cháu tên là Cố Loan Loan.” “Loan Loan à, đây là con gái dì, Tùy Thiến!” Hai người liếc nhau, hơi có chút bất đắc dĩ, lúc này tàu vào ga, bà dì kia kéo rương hành lý lên, con gái bà đeo túi xách ở phía sau. Cố Loan Loan cũng kéo hành lý của mình, theo đám người đi ra ngoài. “Má ơi, sao thành phố W lại nóng như vậy chứ?” Cố Loan Loan lau mồ hôi, nói “Bốn bêp lò lớn à, vậy chẳng phải chết nóng sao!” Đúng là rất nóng, cô mặc áo phông ngắn tay, quàn bò dài, sóng nhiệt đập vào mặt, miễn cưỡng có thể chịu được. Nhìn bốn phía một chút, có một nhà Tây Tạng, vận áo khoác lông cừu dài tay, vẻ mặt lơ ngơ đứng ở bên ngoài cửa xe. Đoán chừng đây cũng là đưa con đi học, lần đầu tiên tới thành phố W, bọn họ nói ngôn ngữ địa phương,–ll..q,,,don,,,,,—Cố Loan Loan nghe mà không hiểu, nhưng thông qua vẻ nhíu chặt mày của bọn họ, đại khái có thể đoán được bọn họ ghét bỏ thành phố này. Thành phố phía nam vào tháng chín đều không chào đón người mấy. “Đến trường học thế nào đây?” Mẹ Tùy Thiến nhìn bốn phía, nơi nơi đều là người, chẳng có phương hướng nào cả. Cố Loan Loan lấy bản đồ ra, đang xem thì nghe thấy tiếng la từ phía trước truyền đến. “Đại học W! Có đại học W không ~” “HK, có HK sao?” “Đại học D, đại học D!” …… Đôi mắt Cố Loan Loan và Tùy Thiến đồng thời sáng ngời, ở phía xa có một chàng trai đen gầy, nâng tấm biển, kêu to. Mẹ Tùy Thiến mỉm cười bước nhanh đến, vui vẻ nói “Ai da, là bạn học của đại học D hả, con gái dì là tân sinh viên của năm nay. Thiến Thiến, mau tới đây!” Vị đồng học kia gãi gãi đầu, nhìn về phía Tùy Thiến, ánh mắt sáng lên, rồi tầm mắt chuyển sang người Cố Loan Loan, nhất thời có chút ngẩn ngơ. Hai người đến gần, anh chàng đỏ ửng mặt, nói “Hai bạn nữ theo tôi qua bên kia đi, ở đó chúng ta có chỗ đón người mới.” Nói xong cất bước đi về phía trước, không dám nhìn các cô, chỉ bước nhanh dẫn đường, quên luôn thông lệ cầm giúp hành lý. “Mình nói này, trường đại học Sư phạm cách vách đúng kiểu trâu bò, cậu xem đi, gần nửa ngày đều là nữ sinh, cả buổi sáng trường chúng ta có bao người đến chứ?” Tôn Hạo Dương đắc ý rung đùi, tựa vào bả vai Trình Trang. Lúc này, ở đây có khá nhiều người, vốn là bảy, tám người trực ban, giờ còn thêm người của ký túc xá Diệp Cửu Chiêu cũng đến xem náo nhiệt. Thành phố W nổi danh là nhiều sinh viên, hiện tại có năm cái lều trại, Sư phạm một cái, đại học W một cái, Khoa học và Công nghệ một cái, còn hai trường cách nhau rất gần là đại học D và đại học H. Hai trường này có một điểm chung là nam nhiều nữ thiếu…… Nam sinh trong hai lều đều mỏi mắt trông mong nhìn từng nữ sinh bước vào lều đại học Sư phạm ở bên cạnh. Nằm gần sát, bên Sư phạm cũng nghe thấy rồi, một sinh viên nữ cười nhìn về phía bọn họ, nói “Đáng tiếc, những nữ sinh mới đến của chúng tôi đều nhìn hết bên kia rồi!” Trình Trang hất tóc, tỏ vẻ phong lưu, thành công khiến các em gái đỏ mặt. “Á, đó là Diệp Cửu Chiêu của đại học D hả?” Trong lều một nữ sinh năm hai nhẹ giọng hỏi một chị năm tư. “Là anh ấy.” Nữ sinh tậc lưỡi, khen “Đẹp trai quá, cũng quá yên tĩnh đi, đến nửa ngày mà chưa nói một câu.” Sau đó cực kỳ hâm mộ nhìn điện thoại di động của anh, đầu năm nay, người có thể dùng Iphone đều không tầm thường. “Nói xem, anh ấy đến đây làm gì nhỉ?” Về phần sao Diệp Cửu Chiêu lại có hứng thú đến đây, bên phía đại học D cũng đang thảo luận tưng bừng. “Anh Cửu, hôm nay sao thế? Tới giải sầu à?” Diệp Cửu Chiêu cũng không ngẩng đầu lên, đáp “Sắp tốt nghiệp, đến xem đón người mới thôi.” “À~~Biết ngay là anh Cửu không cần thiết phải canh chừng nữ sinh lớp dưới như chúng ta mà.” “Xì, còn nữ sinh nữa, buổi sáng có mấy người đến? –ll,,q,,,,d,,,,,—Có hai người tàm tạm, còn lại toàn đỉnh núi đến báo danh kìa.” Tôn Hạo Dương xì bạn học một tiếng, quạt vài cái, thành thật mà nói, nơi này nóng như vậy, anh ta thật sự muốn quay về rồi. Ngẩng đầu nhìn Diệp Cửu Chiêu, thấy anh bất động như núi, đành tiếp tục ngồi. Chờ đợi có chút nhàm chán, một người đẹp của đại học Sư phạm chải lại đầu tóc, tán gẫu với bọn họ. “Tỷ lệ nam nữ trong trường của các anh là bao nhiêu?” Trình Trang nháy mắt vài cái với cô gái, huýt sáo một tiếng, đáp “Bảy ba đó. Sao? Muốn gia nhập với chúng tôi à?” Người đẹp kia lắc đầu, oán trách nhìn anh ta một cái, đáp “Tôi đi thi đại học lần nữa à? Thi vào trường các anh sao?” “Cô có thể gả vào trường chúng tôi!” Người đẹp dậm chân, mắt nhìn Diệp Cửu Chiêu, thấy anh không hề ngẩng đầu lên, hơi tức giận nói “Mới không cần, đại học D của các anh, sinh viên nữ như khủng long ấy~~ ” Một đám người đại học D trong lều trại đều nhìn qua, mấy người này có một đặc tính là bao che khuyết điểm, nữ sinh trường họ thì họ được quyền khen che, một cô gái của trường khác lại dám chê bai cái rắm à. Trình Trang đang muốn nói chuyện, ở cửa lều trại đã có một bạn học chạy đến hô to “Có hai em nữ đến!” Quay lại Danh sách chương Mời các bạn đọc thêm List truyện ngôn tình trọng sinh hoàn sủng Tổng hợp những truyện ngôn tình hay nhất đã xuất bản List truyện ngôn tình sạch – sủng – sắc Love, Soxuda *Tìm mình trên Facebook nhé!

sống lại cưng vợ như mạng